ĐI DU HỌC KHỔ LẮM AI ƠI⛈️! NHẬN ĐỊNH NÀY CÓ ĐÚNG CHO TẤT CẢ?
Việc chúng ta chia sẻ ra những khó khăn, thử thách trong quá trình du học cũng là một cách giải tỏa tâm trạng, nhận sự đồng cảm và cách nói ra phần nào cũng giúp bản thân thấy nhẹ nhõm hơn.
Bài viết này không phải khuyên bạn không nên kể-khó-kể-khổ, mà là không nên quá-nhiều, nhất là không đúng người, không đúng cách.
👇👇Chúng ta cùng phân tích nhé:
1. Vì nếu người nghe là người chưa từng đi du học thường không hình dung được áp lực của chuỗi ngày: học – làm thêm – cân đối chi tiêu – cô đơn💦
Nếu ta không nhận được sự đồng cảm, mà còn tổn thương hơn: “Ở nhà cũng khổ mà”.
2. Kể khổ nhiều không làm cuộc sống bạn nhẹ hơn, bởi vì:
Khó khăn không biến mất, không ai gánh giùm
Ngược lại: Bạn phải nhớ lại “nổi đau” nhiều lần. Não bộ chúng ta bị “lập trình” giữ trạng thái tiêu cực lâu hơn.
3. Dễ khiến người khác hiểu sai quyết định của bạn
“Sao khổ vậy còn đi?”
“Chắc lựa chọn sai rồi”
Chúng ta mất đi hình ảnh người đang trưởng thành, tự lập.
4.Gia đình lo lắng nhiều hơn…cho đứa con đã trưởng thành:
Chúng ta trút được chút cảm xúc, nhưng người thân mang lo lắng.
5. Người-mạnh 🏋️♂️không phải người không-biết-kể-khổ:
Mà là vì họ biết chọn cách chia sẻ, với ai:
✨Chỉ chia sẻ với người từng trải
✨Nói có chọn lọc
✨Không biến khó khăn thành câu chuyện lặp đi lặp lại
6. Kể khổ nhiều dễ làm bạn mắc kẹt trong vai nạn nhân.
Mọi khó khăn có thể trở thành gánh nặng tinh thần!️🧘♀️🧘♀️
Trong khi: Chúng ta đang tích lũy năng lực sống (vốn sống) rất lớn, mà có thể nhiều năm sau ta mới nhận ra.
7. Điều nên làm thay vì “kể khổ”
✔ Viết ra, tha hồ kể khó nhưng kèm theo: “mình đang học được gì”
✔ Chia sẻ điều ta rút ra được, không chỉ chia sẻ cảm xúc
✔ Tìm người đã đi trước để hỏi cách vượt qua
Nguồn: sưu tầm.